Sự trở lại khi mùa đông qua

 Những hình ảnh thơ bé phảng phất trong trí nhớ mình. Một ngày mưa mùa hè xối xả, mẹ ngồi bên hiên nhà sửa soạn mẻ hàng bạc cuối ngày cho kịp trả khách.
Xa xa trước nữa, ngày mẹ sinh em trai, mình ngồi trò chuyện cùng ông nội, khi tay ông vẫn đang miệt mài với những thỏi bạc và những lô nhẫn chữ Phúc sáng bóng.

Mình đã lớn lên trong bóng dáng của những món đồ trang sức ngô nghê như thế.
Hi’ De Maison là yêu mến của mình dành cho những món đồ trang sức ngày thơ. Đã lâu rồi tiệm bị bỏ lơ, vì mình yếu đuối. Người người bán hàng online, và mọi người bảo rằng buôn bán thì không thật thà, thì không chân chất!
Một buổi tối mùa đông, khi nằm trong chăn ấm, bên cạnh là cục bông bé nhỏ thở đều đều, mình nhớ ông nội quá! Và mình muốn có thứ gì đó là kỉ niệm, để lưu giữ. Cho ông, cho bé con và cho chính tâm hồn thơ dại của mình.
Tiệm không bán một món đồ trang sức. Hi’ De Maison mang đến cho đời những món quà của bàn tay và trời đất. Để viết tiếp câu chuyện của người thợ kim hoàn cho cục bông bé con.
Cuộc đời ngắn ngủi, sao ta không bao quanh mình bởi cái đẹp?
Yêu mến,

Để lại suy nghĩ của bạn ở đây